[Kì Trại Hè] Chương 16 – "Ta không nghĩ vậy!"

Chương 16: "Ta không nghĩ vậy!"

Ai ngước nhìn Shinichi, và một nụ cười buồn nở trên gương mặt cô. Cô chợt nhận ra rằng chuyện tình cảm giữa Shinichi và Ran không bao giờ có chỗ cho người thứ ba. Không một ai có thể chen vào, kể cả cô.

Gần như cùng lúc đó, Ai cảm thấy lòng mình bình yên lạ thường.

Việc biết rằng cô không có cơ hội nào để giành được Shinichi cũng không đau đớn như cô từng nghĩ.
Ran đưa tay lên lau nước mắt, cô nhìn Ai đầy nghi hoặc.
"Nhưng... cô gái này giống hệt cô bé đó... thực sự thì cô ấy là ai?"
Khi nhìn Ai, cô cảm nhận được Ai cũng dành tình cảm cho Shinichi.

Shinichi vừa định giải thích rằng Ai là người chế ra loại thuốc đã biến cậu thành Conan, nhưng cậu đành từ bỏ ý nghĩ đó vì không muốn nhìn Ran lại nổ tung vì tức giận. Cậu nhìn Ai lo lắng và không thể đoán được cô đang nghĩ gì trong đầu. Shinichi nín thở khi môi Ai bắt đầu chuyển động.

"Ran..." Ai cất tiếng sau khi quyết định sẽ giải nguy cho Shinichi. Ran vẫn nhìn cô chằm chằm.

"Tôi đã có bạn trai rồi." Ai mỉm cười, rồi cô bất ngờ kéo lấy tay Hakuba đang đứng ngay bên cạnh và dựa sát vào anh.
"Hakuba là bạn trai của tôi, trước đây chúng tôi đã từng sống ở Anh."

Im lặng vài giây.

Ngay sau đó tất cả mọi người đều há hốc mồm, quai hàm như muốn rơi ra ngoài vậy, kể cả Hakuba. Mắt anh bỗng chuyển bé tí như hai hạt đậu.

"...Ể? Này... tôi... Oái!" Hakuba vừa định mở miệng thanh minh thì ngay lập tức nhận được một cái véo vào lưng của Ai, cùng cái nhìn cảnh cáo "biết điều thì ngậm miệng lại!" và "hãy tiếp tục diễn đi nếu không anh biết chuyện gì sẽ xảy ra với cái lưng của mình rồi đấy!"

"À... phải, Ai là... là bạn gái tôi!" ngay khi vừa nói ra cái từ đó thì mặt Hakuba bỗng đỏ bừng.

Thế rồi anh vòng tay qua vai Ai "Chúng tôi đã hẹn hò khá lâu rồi. Tôi đến Nhật Bản là để tìm cô ấy."

Không nghĩ thêm được gì để nói, Hakuba quyết định im lặng trước khi phạm phải bất kì sai lầm nào. Rồi Ai kín đáo nháy mắt với Shinichi, kẻo không cậu ta sẽ quên cả thở mất.

Aoko bật cười. "Cậu chẳng nói gì cả! Hakuba! Cậu cứ giấu bọn tớ như vậy sao? Ái chà! "
"Hừm, thì ra cậu là bạn trai cô ấy à?" Heiji cười ranh mãnh với Hakuba, khiến cho mặt anh chàng lại đỏ tưng bừng.

"Thế còn Kaito đâu?! Cậu ấy cũng vào rừng tìm các cậu mà!" Aoko lên tiếng, hi vọng có ai đó biết được tin của cậu ấy.
"Hả? Nhưng cậu ấy bị thương cơ mà?" Shinichi hỏi khó hiểu.
"Không đâu, máu giả đấy, cậu ta vẫn thường giở trò ấy mà. Tớ thề nếu bắt được thì cậu ta sẽ nhừ đòn với tớ!" Aoko giải thích đầy tức tối.

"Vậy thì cần gì phải tìm? Đằng nào cậu chả giết cậu ta?" Heiji lầm bầm.
Hakuba chợt nhớ ra điều gì đó.
Anh mỉm cười. "...KID."

"Shinichi...?" Ran nói khẽ khi tiến lại gần Shinichi. Anh chàng đang vô cùng cảm kích Ai và Hakuba.
"Hử?" Cậu nhìn Ran và mỉm cười theo kiểu "thấy chưa, không có gì đâu”.

Và bất thình lình...

"CẬU vẫn còn phải GIẢI THÍCH nhiều đấy!" Ran véo mạnh tai Shinichi và hét toáng vào đó và chắc chắn rằng tai cậu ta sẽ còn sưng lên vài tuần nữa.
"Á Á Á Á Á!" Shinichi đau phát khóc.

Trong khi Aoko đang bận bịu hỏi han Ai và Hakuba (với những câu kiểu như: "Các cậu gặp nhau khi nào? Hẹn hò bao lâu rồi? Có định tổ chức đám cưới không?..." hay đại loại thế), Heiji bất chợt cảm thấy có một áp lực khổng lồ từ phía sau lưng. Một bóng đen to lớn và đặc biệt nguy hiểm theo cảm nhận của Heiji từ từ trùm dần lên cậu.

Cậu rùng mình, quay lại, và nhìn thấy...
"Heiji! Cậu... Cậu..." Kazuha hét, tay chống nạnh, mắt nhìn Heiji trừng trừng giận dữ. Mấy sợi tóc sau gáy cậu bỗng dựng đứng lên....

"DỄ THƯƠNG QUÁ!" Kazuha cười phá lên và ôm chầm lấy Heiji.

Rồi cô quay sang Ai. "Cậu có thể đưa cậu ấy trở về như cũ được chứ?"
Ai mỉm cười và gật đầu. "Được, tôi vẫn còn một ít thuốc ở chỗ tiến sĩ Agasa. Khi nào trở về, tôi sẽ trả lại cho cậu ấy hình dáng cũ."

“Buông ra! Kazuha!" Heiji cố sức gào thét, nhưng vô vọng, đây chính là điều mà cậu đã lo sợ.
"Nhưng tớ rất thích cậu ấy thế này! Thật đáng yêu!" Kazuha không thể ngừng ôm Heiji chặt hơn.

Rõ ràng là cô không nhận ra mình đang ôm chặt anh chàng mà cô vẫn thích. Trước mắt cô bây giờ chỉ là một cậu bé dễ thương da ngăm đen và đôi mắt xanh to tròn.

"Ôiiiiii! Hattori! Đáng yêu quá!" Aoko bước đến cùng lúc đó và xoa đầu cậu, rồi cô véo cặp má của Heiji cho đến khi nó đỏ ửng lên. Ran cũng lại gần và bắt đầu ‘hành hạ’ cậu bé Heiji đáng thương của chúng ta.
"Ôi ôi...!" Shinichi xoa xoa cái tai đỏ lừng và Hakuba cảm thấy lưng anh bắt đầu sưng lên.

Hai người họ hoàn toàn bị phớt lờ.

"Mình chẳng bao giờ được như thế này lúc là Conan!" Shinichi làu bàu. Nhưng, phải nói lại, cậu thực sự không thích cái kiểu “ôm ấp” như thế này.

"Giờ thì chúng ta đi được chưa?" Hakuba cất lời sau một hồi quan sát Heiji bị hành hạ. Anh quyết định giải thoát cho cậu ta, mặc dù Shinichi dường như khá thích thú với chuyện này.
Hakuba chỉ muốn nhanh về nhà và đánh một giấc để hồi phục sức lực, toàn thân anh ê ẩm từ đầu đến chân.

"Đi thôi." Ran nói, buông Heiji ra và Kazuha đã nhanh tay túm lấy anh chàng trước khi cậu ta kịp chạy đi.

"Ta không nghĩ vậy." Một giọng nói lạnh lùng vang lên sau bụi cây.

Hai người đàn ông áo đen xuất hiện, chĩa súng vào họ với nụ cười lạnh như băng.

Click! Tiếng súng lên nòng.

Shinichi sững người.

Trước mắt cậu lúc này chỉ là màu đen ngòm của nòng súng, cảm giác giống như cả thế giới vừa sụp đổ ngay dưới chân cậu...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)