[Kì Trại Hè] Chương 20 – "Bạn bè tôi luôn ở bên cạnh"

Chương 20: "Bạn bè tôi luôn ở bên cạnh"

Gin đấm mạnh vào mặt Shinichi. Máu chảy xuống từ khoé miệng cậu, nhưng Shinichi không kêu tiếng nào, cậu đáp trả lại bằng một cú đá vào cánh tay Gin khi thấy hắn chuẩn bị rút súng ra. Càng lúc họ càng tiến gần ra mép vực, nhưng dường như không có ai để ý.

Khẩu súng rơi xuống đất cùng với một chiếc lọ trắng nhỏ rớt ra từ túi áo khoác dài của Gin. Nó lăn ra phía mép vách đá và sắp sửa rơi xuống vực...

Đúng lúc đó, một bàn tay đeo găng trắng nhanh như chớp chộp lấy cái lọ, mà bên trong là liều thuốc cuối cùng.

Mọi việc diễn ra quá chóng vánh, không một ai hay biết.

"Giỏi bóng đá cũng tức là giỏi đá!" Shinichi nói với vẻ tự hào.

Shinichi đá thêm cú nữa, lần này là vào ngực Gin, khiến hắn ngã xuống đất.

Ran chứng kiến mọi chuyện trong kinh ngạc. "Mình không biết Shinichi lại giỏi như vậy!" Cô nghĩ, buông Heiji ra. Miệng cậu vẫn còn há hốc khi quay sang Ran "Bộ cậu ta hay chơi boxing lắm hả?"

Gin nhìn lên Shinichi. Hắn bật cười, "Ngươi nghĩ có thể đánh bại ta sao? Vậy cậu thám tử định làm gì tôi, giết tôi chắc?" nghe như một lời thách thức, nhưng Shinichi không màng tới nó.

Cậu chỉ nhìn Gin, mặt nghiêm lại. "Tôi không giống ông, Gin, tôi không phải một kẻ giết người không ghê tay. Ông sẽ phải vào tù một lần nữa, và lần này thì đừng nghĩ đến việc trốn thoát."

"Nói hay lắm!" Ran đồng tình.
"Cứ thích ra vẻ..." Heiji làu bàu.

Một tiếng kêu tuyệt vọng vang lên đúng lúc đó khiến Shinichi chú ý, cậu nhìn quanh, Kazuha và Aoko đang khống chế Vodka, mặc dù hắn đã bất tỉnh. Hai cô gái dùng dây thừng buộc lều trói chặt hắn lại, và vẫy tay với Ran để chia sẻ chiến thắng với nụ cười tươi rói trên khuôn mặt, nhưng nụ cười đó nhanh chóng biến mất khi họ nhìn thấy Ai.

Bên cạnh đó, Ai ngồi bên Hakuba với đôi mắt nhắm nghiền. Cô liên tục hét lên vào tai anh.
"Dậy đi! Đừng có đùa nữa Hakuba! Tôi chịu hết nổi rồi!" giọng Ai run run, cô thực sự sợ hãi. Lại thêm một người nữa sẽ phải chết, chỉ vì cô.

"Lộn xộn quá..." Heiji nghĩ thầm, hi vọng cảnh sát sẽ đến kịp lúc. "Mấy ông cảnh sát này... Đợt này về mình bảo bố tống cổ cả đám!"

Rồi, một tiếng súng nổ vang khiến mọi người giật bắn mình.

Gin.

Hắn nhặt khẩu súng trên mặt đất và bắn Shinichi trong khi cậu đang mải quan sát Ai.

Shinichi ngã xuống, chiếc áo phông của cậu dần dần thấm đẫm máu đỏ.

"KHÔÔÔÔÔÔNGG!!!!" Ran hét lớn.

Shinichi đưa tay giữ chặt vai phải và cảm nhận sự đau đớn nhức buốt cả cánh tay theo từng nhịp tim. Cậu đã quen với việc nhìn những xác chết hay người bị thương, nhưng lần này một ý nghĩ loé lên trong đầu cậu.

Cậu sẽ chết.

Gin cười nhếch mép và lắc đầu. "Chậc chậc, xem ra ngươi vẫn chưa đủ cảnh giác nhỉ? Chính vì thế mà ta đã bắt được ngươi lần đầu tiên, bởi vì người chỉ chú ý đến Vodka mà không nhận ra ta đã ở đằng sau."

Trong chớp mắt, Gin bắn thêm phát nữa vào Shinichi.

Máu phụt ra từ chân trái của cậu, ướt đỏ nền cỏ xanh.

Shinichi không thốt lên được một tiếng kêu, tay phải và chân trái của cậu gần như không còn cảm giác gì nữa.

"Vĩnh biệt, chàng thám tử." Gin chĩa súng vào đầu Shinichi. Mặt hắn ta lộ rõ vẻ thoả mãn và một nụ cười ác độc. "Thời gian cho ngươi đã hết."

Ran chạy hết tốc lực, tim cô đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô nhất định phải đến được đó, nhất định phải cản Gin lại, cô không thể để Shinichi chết được... không... muộn mất rồi... xa quá... cô sẽ không đến kịp... Shinichi sẽ chết ư...? Ran vẫn chạy, mắt mở to, miệng cứng lại, khô khốc khi nhìn thấy Gin bóp cò súng...

Đột nhiên, trong chớp mắt, một vật sắc nhọn đâm xuyên qua cánh tay của Gin đang cầm khẩu súng.

Gin bật tiếng rên đau đớn, máu chảy dài theo tay. Hắn nhìn xuống, một cậu bé nhỏ đang cầm cây gậy với một đầu được dũa nhọn. Gin đánh rơi khẩu súng xuống đất.

“Thấy sao hả?!" Heiji nhún vai "Ngươi cũng đâu nhận ra ta chứ?"

Shinichi chớp mắt, nhận ra Heiji vừa cứu mạng cậu. Rồi ánh mắt cậu bắt gặp khẩu súng nằm ngay bên cạnh, Shinichi nhặt lên và dùng hết sức quăng nó xuống vực.

Gin gào lên giận dữ, hắn rút chiếc gậy ra và đấm mạnh vào Heiji.

Heiji ngã xuống đất.

Gin nắm áo cậu lôi dậy, ném mạnh xuống mặt đất khiến Heiji đập đầu vào một tảng đá và trong vài giây sau đó, Heiji có thể thề rằng trước mắt mình có hàng trăm ngôi sao đang nhảy múa. Cậu cảm nhận được máu đang chảy trên mặt mình.

Shinichi không đứng dậy được, dù đã cố hết sức. Đúng lúc đó, Gin quay sang nhìn cậu. Thấy khẩu súng đã biến mất, hắn gần như điên lên.

Với bất cứ giá nào, hắn nhất định phải giết Shinichi, trong hôm nay.

Gin nhìn xung quanh, Ran chỉ còn cách đó 10 mét. Aoko và Kazuha cũng đang chạy đến, có lẽ muốn đập thêm một tảng đá vào đầu Gin như đã làm với Vodka. Gin chợt nhận ra hắn đang bị bao vây và cơ hội thoát được gần như bằng không.

Shinichi nhìn Gin "Đầu hàng đi, ông thua rồi, Gin, ông sẽ không thể đánh bại được tôi, tới chừng nào..." mắt cậu ánh lên sự tự hào.

"Bạn bè tôi còn bên cạnh." Shinichi nháy mắt với Heiji, mặc dù cậu chỉ vừa mới ngồi dậy và đang choáng váng mơ màng không biết có hai hay ba Kudou trước mặt.

Gin không nói gì, mặt vô cảm và dửng dưng, hắn biết Shinichi nói đúng. Nhưng không, không đời nào hắn để cho tên thám tử nhãi nhép này thắng được. Không bao giờ. Gin chưa bao giờ thất bại, và sẽ không bao giờ thất bại, hôm nay cũng vậy.

Gin thét lên và chạy về phía Shinichi, đẩy thật mạnh, Shinichi giật mình lùi lại phía sau, cậu không nghĩ đến tình huống này. Rồi Shinichi chợt nhận ra ý định của Gin.

Heiji bật dậy và chạy về phía họ, với đến chỗ Shinichi và cố giữ cậu lại trước khi cả Shinichi và Gin cùng rơi xuống vực.

Nhưng quá muộn, Heiji chỉ kịp hét lên "Kudou...!" nhưng giọng nói của cậu đã bị át đi bởi tiếng thét của Ran, Aoko và Kazuha khi nhìn thấy Shinichi và Gin biến mất khỏi mép vực.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)