[Kì Trại Hè] Chương 11 – Chìa khoá dẫn đến cuộc sống vĩnh hằng

Chương 11: Chìa khoá dẫn đến cuộc sống vĩnh hằng

"Chúng ta sẽ dừng lại ở đây." Gin nói. Hắn cẩn thận kéo tay áo lên để kiểm tra vết thương. Máu đã ngừng chảy từ lâu.

"Đứa con gái đó... vẫn không đủ can đảm để giết ta.” Gin cười lạnh lùng.

"Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây, đại ca?" Vodka hỏi. Hắn ta thực sự đang rất mệt mỏi. Kế hoạch ban đầu là đến chỗ này để giết tên thám tử phiền phức đó cùng lũ bạn của nó. Một cách nhanh chóng và dễ dàng, như cách chúng đã giết rất nhiều người trước đây. Nhưng tại sao lần này lại khó như vậy?

Tất cả mọi thứ đều đúng như dự định cho đến khi Sherry xuất hiện và phá hỏng tất cả. Hắn nghĩ.

"Những đứa bạn của nó." Như đọc được suy nghĩ của Vodka, Gin đột ngột lên tiếng, hắn ngồi xuống dựa vào một gốc cây, bỏ mũ và lấy ra một điếu thuốc lá. Bóng của hắn hoà quyện với đêm tối xung quanh đến nỗi khó ai có thể nhìn thấy nếu hắn vẫn cứ ngồi yên đó.

Gin châm điếu thuốc, ngọn lửa nhỏ từ cái bật lửa như bừng sáng lên giữa khu rừng tối tăm. Nó soi sáng gương mặt lạnh như thép của Gin, chỉ có một từ có thể miêu tả hắn lúc này. Ác quỷ.

Vodka cảm thấy tóc sau gáy mình dựng đứng cả lên khi nhìn thấy mặt Gin. Con người này thực sự làm cho người khác cảm thấy rùng mình và khiếp sợ.

"Tên Kudou này khác với tất cả những người khác. Hắn luôn có bạn bè sau lưng. Hắn không bao giờ chiến đấu đơn độc.” Gin cất tiếng. Rồi dường như phát hiện ra điều gì đó thú vị, hắn cười khoái trá. "Nhưng đó cũng chính là điểm yếu của hắn."

"Thật sao?" Vodka không hiểu đại ca đang nói gì.
"Chúng ta sẽ bắt được hắn." Gin nói, khói thuốc cuộn tròn trên đầu, mắt ánh lên vẻ tự tin.

"Tao sẽ bắt được nó, và cả đứa con gái đó." giọng Gin trầm xuống.
Vodka cảm thấy sởn cả da gà. Tại trời lạnh? Hay tại chính Gin làm cho hắn sợ?

Nhưng điều mà hắn không biết, đó là có ai đó đang quan sát chúng từ nãy đến giờ.
Đôi mắt xanh sắc lạnh nhìn chúng từ trên cao. Bộ đồ trắng phản chiếu ánh trăng trông như một tấm lụa màu bạc. Chiếc áo choàng bay phấp phới trong gió khiến cậu trông như một bóng ma đêm.

Cậu im lặng cho đến khi Gin và Vodka chìm vào giấc ngủ. Rồi cậu cất cánh, biến mất vào trong màn đêm như một bóng ma, như thể chưa từng có ai ở đó.

Phía dưới những rặng cây cao, hai người đàn ông áo đen vẫn ở đó.
Gin mỉm cười. Hắn nhìn lên phía cái bóng áo trắng vừa ở đó.
"Chà chà, có vẻ như ngày mai là một ngày rất thú vị đây." Hắn nghĩ.

Đôi mắt sắc lạnh của Gin, trong phút chốc, ánh lên một cái nhìn hứng thú.

"Siêu đạo chích KID... Lẽ ra ngươi đã chết từ 8 năm trước, dưới tay ta. Chính mắt ta nhìn thấy ngươi gục xuống... Phải chăng ngươi đã quay về từ địa ngục để báo thù?" Gin cảm thấy chuyện này vô cùng thú vị nhưng lại khó hiểu một cách kì lạ.

Sau đó, Gin lấy ra một cái lọ nhỏ màu trắng từ áo khoác.
"Đây có phải là thứ con người vẫn đang tìm kiếm? Chìa khoá dẫn đến cuộc sống vĩnh hằng?" Hắn bật cười, đánh thức cả Vodka đang ngáy o o bên cạnh.

Chầm chậm và thận trọng, Gin giấu mình vào trong chiếc áo khoác đen dài. Kéo sụp mũ xuống, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Khu rừng tối và yên tĩnh khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy như đang ở nhà.

Cả khu rừng trở nên tĩnh mịch. Không khí thật nặng nề và khó chịu. Dường như nó cũng nhận ra rằng ngày mai, có điều gì đó sẽ xảy ra. Một thứ gì đó lớn lao, có thể thay đổi cả cuộc sống của một vài người. Mỗi người trong rừng đều đang cất giấu một bí mật, có bí mật to lớn hơn những bí mật khác, nhưng bí mật của ai sẽ được hé lộ đầu tiên?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)