Bài đăng

[Điều Vô Lý Thứ Nhất] #1

Hình ảnh
  Shiho chớp mắt. Cô gái tóc đen đang ngồi gục đầu lên bàn làm việc của cô. Gương mặt vùi dưới hai cánh tay khoanh lại, dáng người mảnh mai bất động, tiếng thở nhẹ và đều. Cô ấy đang ngủ. Shiho liếc nhìn đồng hồ. Cô vừa ra ngoài được chính xác hai phút rưỡi, và đón cô khi trở về là vị khách bất ngờ này. Đặt tập hồ sơ lên bàn, Shiho ngồi vào chiếc ghế quen thuộc, đối diện với vị trí mà cô gái kia đang ngồi. Từ góc này chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt nhắm nghiền của cô ấy, thấp thoáng qua hàng tóc mái. Shiho nhớ lại màu sắc ẩn dưới bờ mi dài ấy. Xanh pha tím và lấp lánh như sao. Có người vào phòng, đi lại mà cũng không hay biết, chắc hẳn cô ấy phải mệt lắm. Shiho mở máy tính, kiểm tra dữ liệu từ hồ sơ khám nghiệm. Mắt cô lướt nhanh qua những dãy chữ và số chạy dọc màn hình. Rồi lại chuyển hướng về phía vị khách đang say ngủ. Mái tóc buông xoã của cô ấy tràn lên một phần bàn làm việc của cô. Đen nhánh và thẳm sâu như màu đêm. Có vẻ rất mềm nữa. Shiho cảm thấy hơi bực bội vì v

[One-shot] Khúc Dạo Đầu

Hình ảnh
Tựa đề: Khúc dạo đầu Fandom: Detective Conan/Magic Kaito Tác giả: Anfu Độ tuổi: K+ Thể loại: Humor/Friendship Nguyên tác: Bản quyền nhân vật thuộc về Gosho Aoyama. Fanfic này thuộc về tác giả. Tóm tắt:  Kuroba Kaito muốn thành lập một ban nhạc nam. *** Kuroba Kaito đứng trước cánh cửa gỗ phía trên có treo bảng “Hội Sinh Viên”, nuốt nước bọt. Đây là hi vọng duy nhất của cậu, nhất định không thể thất bại. Hít một hơi dài, Kaito gõ ba tiếng vào cánh cửa. “Xin mời vào.” Một giọng nữ trong và dễ chịu, mà Kaito đoán chắc là của Hội phó Mouri. Cậu xoay tay nắm cửa, bước vào căn phòng của Hội Sinh viên. Ấn tượng đầu tiên là những bức tường sơn màu be sáng và khung cửa sổ trắng kéo màn che một nửa, ánh nắng lọc qua tán cây in lên sàn nhà những hình thù loang lổ. Không khí vương một mùi hương thanh ngọt như mùi quần áo mới giặt. “Chào buổi sáng, Hội trưởng Miyano. Hội phó Mouri.” Kaito nói và lần lư

[Hoàng Hôn Rơi Xuống] Chương 7

Hình ảnh
  Chương 7 Tôi đi cạnh Shinichi trên con đường dẫn về khu căn hộ. Những tiếng bước chân quyện vào nhau tạo thành một tiếng động ồn ã, xen lẫn tiếng gió thổi từng vạt lá rụng trên mặt đường. Thi thoảng, tôi khẽ liếc mắt về phía anh, nhưng không thấy biểu cảm khác lạ nào trên gương mặt đã rất quen thuộc ấy. Chúng tôi không nói gì, chỉ im lặng bước đi. Đã quen biết nhau đủ lâu nên cho dù là ở cạnh nhau và im lặng, tôi cũng chưa bao giờ cảm thấy không thoải mái. Nhưng đây là lần đầu tiên, chúng tôi cùng im lặng khi nghĩ về một người khác. Lúc tôi nói với Shinichi về Shiho ở quán, anh không ngạc nhiên nhiều như tôi đã tưởng tượng. Thảng hoặc, anh cũng đã quen với cách hành xử kỳ lạ của Shiho, và việc cô ấy đột ngột đến ở nhà tôi cũng giống như việc cô ấy đến ở nhà bất kỳ người lạ nào khác. Chẳng qua người ấy trùng hợp lại là tôi. Vẻ ngạc nhiên của anh xen lẫn suy tư, và anh hỏi tôi cô ấy có nói lý do tại sao không. Tôi lặp lại lời của Shiho vào buổi tối tháng Sáu ấy. “Anh định hỏi vậy tại s

[Hoàng Hôn Rơi Xuống] Chương 6

Hình ảnh
Chương 6 – Thanh âm của lặng im “Kai, cái gì đây?” Shinichi chỉ vào chiếc ly anh vừa uống đặt trên bàn quầy bar. Lớp kem sữa trắng mịn đã vơi đi chút ít, nằm phía trên thứ chất lỏng nâu sánh thơm ngào ngạt. Vị khách cuối cùng đã rời khỏi quán một tiếng đồng hồ trước, bây giờ là gần nửa đêm. Đèn đã tắt hết, chỉ còn lại dãy đèn treo phủ ánh sáng vàng xuống quầy bar. Những bộ bàn ghế im lìm lẫn vào bóng tối, lắng nghe cuộc trò chuyện của hai chàng trai trẻ. “Irish coffee. Món mới đấy, tuần sau cho vào menu nhé?” Kai là tên cậu barista ở Azzurro, hoặc ít nhất đó là cách mà cậu ấy muốn được gọi. Shinichi không biết tên đầy đủ của Kai, cũng như bất cứ thông tin gì khác về xuất thân, hoàn cảnh gia đình, cuộc sống của cậu trước khi hai người gặp nhau. Kai rất trẻ, cậu không nói tuổi nhưng có lẽ chỉ ngoài hai mươi một chút. Cậu là một thiên tài, Shinichi phải thừa nhận, vì trong giơ

[Hoàng Hôn Rơi Xuống] Chương 5

Hình ảnh
  Chương 5 – Mùa yêu cũ Hơn tám giờ sáng. Shiho mở cửa sổ, luồng không khí se lạnh chậm chạp len qua khung cửa vào phòng, không đủ lay động mái tóc còn rối của cô. Thành phố in lên nền trời đường viền nhấp nhô tạo từ những toà nhà cao thấp đan xen. Từng cụm mây trắng đục xô vào nhau, nén thành một khối đặc quyện trôi lờ lững. Trời không nắng, chỉ có ánh sáng nhạt màu trải một lớp mỏng lên sự sống hối hả nơi thành thị. Cô đưa tay vuốt nhẹ cánh hoa nhỏ phớt xanh của bông cẩm tú cầu trên bệ cửa sổ. Những ngày chuyển mùa bao giờ cũng thế, vương một thứ buồn hoang hoải và mênh mang. Vài con số rời rạc nhảy múa trong đầu cô, trước khi tự mình xếp vào đúng vị trí. Ngày thứ 1173. Ran đã rời khỏi nhà, từ sớm. Gần đây lịch làm việc của Ran có vẻ thất thường hơn trước, nhưng dù sao đó cũng không phải thứ cô có thể can thiệp được. Shiho mở tủ lạnh, lấy một quả táo. Cắn một miếng vào lớp thịt trái cây giòn tan mát lạnh, cô ấn nút mở chiếc đài bán dẫn. Tiếng phát thanh viê

[Hoàng Hôn Rơi Xuống] Chương 4

Hình ảnh
Chương 4 – Vệt tàn phai Bầu trời màu lam sẫm, lác đác những đốm sáng li ti ở rất xa. Saguru tựa người vào lan can, nhìn ra con đường nhỏ chạy ngang qua khu nhà. Ánh đèn vàng vọt chiếu ngắt quãng đoạn sáng đoạn tối, không gian lấp kín tiếng thở yên lặng và tịch mịch của đêm. Anh nghĩ đến căn hộ chung cư cao cấp của mình, với tiếng xe cộ ồn ào từ con đường đông đúc phía dưới và thứ ánh sáng lạnh lẽo đặc trưng của những toà nhà cao tầng. Nơi này là một thế giới khác. Thứ gì đó mát lạnh áp vào má, khiến anh giật mình đưa tay lên theo phản xạ. Chạm vào tay cô. “Coke hả?” Khoé miệng nhích lên thành nụ cười khẽ, Saguru nhướng một bên mày, cầm lấy lon nước ngọt từ cô. “Không giống em đấy.” “Em định lấy bia, nhưng nhớ ra anh phải lái xe.” Ran tựa lưng vào lan can, mặt hướng về phía cửa căn hộ đang khép hờ. Cô quyết định để Shiho trong nhà và ra ngoài nói chuyện với Saguru. “Em hay uống lúc tâm trạng không tốt đấy.” “Em nghĩ là tâm trạng anh không tốt à?” Anh lắc lắc lon nước t