[Kì Trại Hè] Chương 13 – "Tôi đang chơi trốn tìm!"

Chương 13: "Tôi đang chơi trốn tìm!"

"Hakuba! Dậy đi! Hakuba!"
Ánh sáng mặt trời rọi xuống cái hang tối tăm và soi sáng những tảng đá cùng hai người đang mắc kẹt trong đó.

Trời đã sáng, Ai vừa thức dậy và cô không muốn phí phạm thêm thời gian để đánh thức Hakuba. Mặc dù điều đó cũng chẳng dễ dàng gì.

"HAKUBA! DẬY MAU!" Ai mất hết kiên nhẫn, cô hét vào tai Hakuba.
"Hả? Cái gì..." Hakuba cuối cùng cũng đáp lại, anh ngồi dậy và dụi mắt, cố lục lại trong đầu những gì đã xảy ra tối qua. Rồi anh nhớ ra. Đó là một đêm CỰC KÌ tồi tệ.

"Chúng ta phải ra khỏi đây..." Ai nói, cô đứng dậy và cố gắng tìm cách trèo lên vách đá.
"Vậy sao? Sao cô lại nghĩ thế? Tôi thì khá thích nơi này đấy." Hakuba châm chọc, nhận được một cái lườm của Ai.
Hakuba đứng dậy và thật kì lạ, ngực anh không còn đau như tối qua nữa... Hakuba cẩn thận kéo áo lên nhưng rồi nhớ ra ở đây còn có một cô gái, nên anh quay lưng lại phía Ai và kiểm tra vết thương.

"Anh bị nhiều vết thâm tím vẫn còn rỉ máu, nhưng có lẽ không bị tổn thương nội tạng phía trong.” Ai đột ngột lên tiếng nhưng không quay lại nhìn Hakuba. Cô vẫn đang cố tìm mọi cách để thoát ra khỏi cái hang bằng việc trèo lên vách đá, nhưng có vẻ không hiệu quả cho lắm.

"...Làm sao cô...*cô ta có mắt sau gáy sao?*...cô đã kiểm tra?" Hakuba hỏi, đột nhiên anh cảm thấy rất lạ và mặt thì đỏ bừng.
"Tôi không phải siêu nhân, làm sao tôi nhìn xuyên qua áo anh được! Tất nhiên tôi đã kiểm tra!" Ai đáp, rồi cô trượt ngã khỏi vách đá vì nó quá trơn.
Rất nhanh, Hakuba bước lên trước để đỡ cô, và cũng rất nhanh, anh buông Ai ra.

"Tôi sẽ đẩy cô trèo lên, và cô hãy tìm một sợi dây hay thứ gì đó để kéo tôi lên." Hakuba gợi ý.
Rồi anh quỳ xuống. "Bước lên vai tôi, có lẽ cô có thể với tới cái cây và trèo lên từ đó.”
Ai không nói gì. Cô lưỡng lự, nhưng giờ thì cũng không còn cách nào khác nữa. Cô đặt chân lên vai Hakuba nhưng liền sau đó Ai nghe thấy tiếng rên rỉ của anh.

"Không được rồi... đây không phải một cách hay... anh không chịu nổi đâu..." Ai nhảy xuống.
"Với khối lượng đó thì ai mà chịu cho nổi chứ..." Hakuba lầm bầm.
Ngay lập tức, Ai đá vào chân anh. "UI DA!"
"Oh, xin lỗi, anh có đau không?"
"Cô...!?!"

Đột nhiên, họ nghe thấy tiếng cười của ai đó, từ phía trên cái hang. Ai và Hakuba đông cứng người, tim như ngừng đập trong vài giây. Có phải Gin và Vodka đã tìm thấy họ? Chúng sẽ giết họ khi phát hiện họ đang bị kẹt trong cái hang này?
"Khoan đã... tôi nhận ra tiếng cười này!" Hakuba nói với vẻ ngạc nhiên. Trong hang lúc này đã sáng hơn, họ có thể nhìn thấy vòm trời xanh và vài cái cây xung quanh.
Rồi một người xuất hiện trong tầm nhìn của họ, nhưng họ không thể nhìn thấy mặt cậu ta vì ánh sáng mặt trời từ phía trên làm chói mắt.

Người này trông như một sinh vật rất kì lạ, vì cậu ta có một cái đầu rất DÀI. Rồi Hakuba kêu lên.
"CẬU...!!"
"Này... tình hình dưới đó thế nào?" người đó hỏi với giọng hớn hở.
Hakuba không đáp, anh cảm thấy xấu hổ cực kì. "Cậu làm trò gì ở đây?”
"Câu đó tôi hỏi cậu mới đúng!" cậu ta đáp.
“Cậu có thể giúp chúng tôi không?" Ai hỏi, cô cũng đã nhận ra người này. Và chắc chắn cậu ta không ở trong tổ chức áo đen.
"...Cũng có thể."

"Làm ơn đi? Quý ngài đạo chích KID?" giọng Ai trở nên rất rất ngọt ngào và nhẹ nhàng.
Hakuba tròn mắt nhìn cô.
"Ừm... nếu quý cô xinh đẹp đây đã có lời... " KID mỉm cười, rồi cậu biến mất.
"Cậu ta làm cái quái gì ở đây vậy..." Hakuba nghĩ, rồi một sợt dây thừng dài được thả xuống hang.
"Anh chàng này có tất cả mọi thứ!" Ai mỉm cười.

****************************

"Lên nào! Gần được rồi!" Hakuba than vãn khi Ai đang cố hết sức kéo anh lên khỏi cái hang bằng cả hai tay nắm chặt lấy tay anh.
"Với khối lượng đó thì chỉ có voi mới kéo anh lên được!" Ai gắt.
"Đây." Một bàn tay đeo găng trắng nắm lấy tay còn lại của Hakuba và kéo anh lên dễ dàng.
"Buông tôi ra!" Hakuba quát lên khi nhìn thấy người vừa giúp mình.
Anh rõ ràng đang ở trong tâm trạng rất tồi tệ, nên bất kì thứ gì làm cho Hakuba hơi bực bội, anh sẽ dễ dàng tức điên lên.

"Này, cẩn thận đấy, Hakuba. Tôi không giúp cậu, tôi đang giúp quý cô đây." KID nói khó chịu. "Thật kinh khủng khi phải nắm tay cậu, nếu không có găng tay thì không biết tôi sẽ bị lây nhiễm bao nhiêu loại bệnh nữa..."
"Này, tôi không biết giữa hai cậu có cái gì, nhưng giờ không phải lúc cãi nhau!" Ai bước vào giữa hai người trước khi họ kịp lao vào nhau ẩu đả.

"Được thôi, tôi sẽ đi ngay bây giờ, hẹn gặp sau nhé." KID nói, cậu quay lại và bước đi.
"Đợi đã... cậu có... ờm... cái gì để ăn không?" Ai đánh liều hỏi một câu. Cô không thể nhớ được lần cuối cùng mình ăn là lúc nào.
"Không, nhưng tôi có một chai nước đây, đi về phía bắc 500 mét có một dòng sông, cô có thể lấy thêm nước..." KID cười tinh quái khi nhìn thấy áo của Hakuba đầy máu và bùn đất.
"Và tắm rửa nữa..."
"Liệu hồn đấy, KID, TÔI THỀ... tôi nhất định sẽ bắt được cậu!"

"Vậy... tôi sẽ đi đến đó trước và các cậu có thể đánh nhau, sau khi tôi đi." Ai nói, cô đi về hướng có dòng sông.
"Cậu đang đi tìm Hattori và Kudou phải không?" KID hỏi khi đưa chai nước cho Hakuba.
"Không, tôi đang chơi trốn tìm với chính mình!" Hakuba đáp với giọng châm chọc, anh nghĩ nếu như mình có một đội cảnh sát thì anh có thể bắt KID ngay bây giờ. Nhưng giờ không phải thời điểm và địa điểm thích hợp.

“Cô gái đó là ai thế? Bạn gái cậu à? Đây không phải là một nơi lí tưởng để hẹn hò đâu!" KID hỏi, vẫn với cái giọng chế nhạo ấy.
"KHÔNG, và đó cũng không phải việc của cậu."
KID mỉm cười, cậu nói khẽ. "Hai người đàn ông áo đen đó có súng, cậu nên cẩn thận với chúng, tôi không muốn người ta nghĩ rằng tôi đẩy cậu vào chỗ chết."

Hakuba mỉm cười ngạc nhiên, anh gật đầu với KID.
"Tôi biết mình phải làm gì."
Thật kì lạ, hai kẻ thù của nhau lại trở thành đồng minh trong một tình huống như thế này... Hừm... ít ra thì họ cũng không đánh nhau.
Hakuba bước đi và chợt dừng lại, anh quay lại "Cậu có biết Hattori và Kudou đang ở..."
Tất nhiên, KID đã biến mất.
Hakuba lắc đầu và tiến về phía trước để bắt kịp Ai.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)