[Kì Trại Hè] Chương 12 – "Cậu thích cậu ấy đúng không?"

Chương 12: "Cậu thích cậu ấy đúng không?"

"Cái... cái gì thế?" Ran hỏi, giọng run run. Một tay cô chỉ vào một vật có hình người, tay kia bấu chặt lấy Kazuha.
Kazuha không cảm nhận được gì trên tay mình nữa.

"Tối quá! Tớ không nhìn thấy...." Aoko đáp khẽ.
Sau vài giây im lặng... CHÍTTTTTTTTTTT!
Một cái mũi nhọn thò ra khỏi cái vật có hình người đó.
"AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!" Ba cô gái hét toáng lên, họ đánh thức cả khu rừng dậy với những tiếng la hét có âm lượng kinh khủng.
Và chuyện xảy ra tiếp theo là: Ran tung cú đá sấm sét vào cái vật đó khiến cho nó vỡ làm đôi, và có nhiều “thứ” khác bay ra từ đó.
CHÍTTTTTTTTTTTTTTTTTT!!!
"AAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!" ba cô gái đang “cố tình” lạc trong rừng càng hét to hơn cho đến khi Kazuha lấy đèn pin ra và soi vào cái vật đó, tay run run.

Trên mặt đất là một khúc gỗ mục vỡ làm đôi với hàng đống tổ sâu đục lỗ, và vẫn còn vài con dơi đang bay ra khỏi nơi ở an toàn và thoải mái của chúng, cho đến khi Ran “vô tình” đá phải do hoảng sợ hay chỉ là phản xạ “tự nhiên”.
Họ đã lòng vòng quanh chỗ này hơn cả tiếng đồng hồ. Ran là một người chỉ huy tốt, nhưng cả Kazuha và Aoko đều quên mất một chi tiết nhỏ. Họ CHƯA BAO GIỜ hỏi Ran hướng đi và chỉ đi theo cô ấy, đặc biệt là trong khu rừng tối và đáng sợ như thế này.

"Tớ ghét nơi này!" Kazuha than thở, đặt tay lên trán như thể đầu cô sắp sửa nổ tung.
"Tớ sẽ GIẾT Kaito ngay khi bắt được cậu ta!" Aoko lầm bầm. Nếu Kaito ở đây lúc này, chắc chắn cậu ta sẽ chạy bán sống bán chết vì ngay cả Ran và Kazuha cũng có thể nghe thấy tiếng nghiến răng kèn kẹt của Aoko.

"Ừm... Có lẽ chúng ta nên dựng lều và nghỉ ngơi ở đây thôi... được không?” Ran nói, cô cảm thấy tim mình đập “hơi” nhanh hơn bình thường.
Chỉ trong vòng 10 phút, các cô gái đã dựng được lều, nhóm lửa và chuẩn bị xong ăn bữa tối (trong khi các chàng trai còn không thể dựng được cả lều để bảo vệ mình!). Đêm đã khuya, và cả ba người đều rất mệt.

"Nè... Aoko, cậu đã hẹn hò với Kaito bao lâu rồi?" Kazuha hỏi, cố tỏ ra bình thường nhất có thể. Cô muốn hiểu thêm về cô bạn gái này, và cũng là để cố quên đi tiếng cú kêu rùng rợn phía trên mấy cái cây gần đó.

"Chúng tớ không hẹn hò!" Aoko khẳng định, rồi cô nhìn Kazuha nghi ngờ.
"Thế cậu thì sao? Hattori và cậu rất rất thân thiết mà, chắc hai người là bạn từ nhỏ phải không?" Aoko cười toe toét.
"Chính xác! Cậu biết không, khi còn nhỏ, hai người họ đã tự còng tay nhau lại và họ phải đi toil..." Ran nói một cách hào hứng trước khi Kazuha kịp nuốt nốt chỗ thức ăn và mở miệng.
"NÀY!" Kazuha kêu lên, mặt đỏ bừng.

"Cậu và Kudou thì sao, Ran? Xem nào, các cậu ở bên nhau bao lâu rồi nhỉ?" Kazuha hỏi. (như mọi người đều thấy đấy, cô đang cố chuyển chủ đề)
Lần này thì đến lượt Ran.
"Bao lâu ư? Bọn tớ học cùng trường! Lúc nào cũng nhìn thấy nhau nên tớ đã chán nhìn cái bản mặt của cậu ta lắm rồi. Cậu ta chẳng là cái gì ngoại trừ một tên phiền phức luôn thích chơi trò thám tử! Không biết bao nhiêu lần cậu ta tự đẩy mình vào rắc rối! Khi còn nhỏ Shinichi rất thích phiêu lưu mạo hiểm nên làm cho tớ cũng dính luôn vào rắc rối với cậu ta chính vì thế! Cậu ta..." Ran chợt nhận ra rằng mình đang nói quá nhanh, và cô thực sự không biết mình đang nói gì nữa.

"Ờm..." Aoko và Kazuha đáp lại khi họ thấy Ran không nói nữa.
Câu hỏi tiếp theo được đặt ra là:
“Cậu thích cậu ấy đúng không?"
Đi thẳng luôn vào vấn đề, Aoko và Kazuha không thể đợi thêm một giây phút nào để nghe câu trả lời.

"Ơ... tớ..." Ran đỏ mặt và cuối cùng, cô gật đầu.
"Ran! Cậu dễ thương quá xá!" Aoko ôm chầm lấy Ran. "Cậu YÊU Kudou hả?"
"Đừng quá trớn, Aoko!" Ran cảnh cáo.
"Nhưng tớ nghĩ Kazuha cũng thích Heiji!" Ran nhìn Kazuha, mặt cô đang đỏ lên.
"Heiji? Không! Tớ... cậu ta... tớ... Dù sao thì tớ cũng không nghĩ cậu ấy thích tớ!" Kazuha nói khẽ và lấy thêm một miếng sushi.
"Nhưng cậu ấy đã cứu cậu khi hai người bị treo trên vách núi..." Ran hỏi.
"Tớ chắc chắn rằng Hattori rất rất thích cậu!" Aoko nói, cố làm cho Kazuha vui lên. Chắc hẳn Kazuha đang rất lo lắng cho Heiji.
Hơn nữa, cô biết rằng Heiji đã bị thương và có thể cậu ấy đang ở trong tình trạng rất nguy kịch. Hình ảnh vũng máu trên mặt đất và chiếc đồng hồ của Heiji nằm trong đó làm cho cô vô cùng lo sợ.

"Thật sao?" Kazuha mỉm cười, nhưng nụ cười đó nhanh chóng biến mất và thay vào đó là cái nhìn lo lắng.
"Hi vọng cậu ta vẫn còn sống! Tớ mà nhìn thấy thì tớ sẽ CHO CẬU TA MỘT TRẬN!!" Kazuha lầm bầm.
"Chuẩn! Tớ cũng thế!" Ran và Aoko đồng ý cả hai tay. Có vẻ như Shinichi và Kaito cũng sẽ gặp ‘một vài’ rắc rối đây.

*************************

"Hắttttttt... XÌÌÌÌ!!!!"
Tiếng hắt hơi vang vọng khắp khu rừng, Heiji đưa tay lên lau mũi, và Shinichi hắt hơi liền ngay sau đó.
"Hừm... hi vọng mình không bị cảm lạnh..." Shinichi làu bàu, cậu ngồi dậy quan sát xung quanh và thấy không có gì bất thường ngoài khu rừng tối yên tĩnh và hàng triệu ngôi sao lấp lánh trên trời. Cậu thở dài.

"Kazuha..." Heiji lẩm bẩm, cậu ta đang nói mơ. Chiếc mũ lưỡi trai khá rộng che kín cả nửa khuôn mặt của cậu.
Shinichi cười toe toét khi nghe thấy những gì Heiji vừa nói.
Rồi đột nhiên cậu cảm thấy Heiji đang ôm chặt lấy mình.
"NÀY!!!!!!" Shinichi kêu lên đầy khó chịu, đẩy Heiji ra. Heiji vẫn ngủ ngon lành, đánh thức cậu ta dậy lúc này là việc không tưởng! Nhưng rồi Shinichi nhớ ra rằng chính mình là người đã làm cho Heiji bị teo nhỏ, và cậu cũng thấy rằng Heiji đang lạnh.

Shinichi cởi áo khoác ngoài ra và đắp cho Heiji. Rồi mặt cậu bỗng đỏ lên và không hiểu vì sao cậu cảm thấy ngượng với hành động này.
"Lẽ ra Kazuha mới là người làm những việc này... không phải mình!" Shinichi lầm bầm. Cậu nhớ tới Ran.

"Hi vọng cô ấy được an toàn với Kaito... Lisa và David có thể chăm sóc cho họ." (Tội nghiệp Shinichi... giá mà cậu ấy biết được các cô gái đã làm gì với David và Lisa!)
Shinichi lại nằm xuống và thở dài.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)