[Kì Trại Hè] Chương 1 – Bắt đầu cuộc vui

Chương 1: Bắt đầu cuộc vui

“SHIN-I-CHI…!!!”
“Đến ngay!” Shinichi trả lời, vội vàng mở cánh cửa. “Tớ có thể nghe tiếng cậu từ xa hơn 10 dặm. Có vẻ việc giảm giọng đối với cậu là cực hình nhỉ?” Shinichi châm chọc.

“Cái gì!?” Ran đỏ mặt giận dữ. “Tớ đã nhấn chuông cả chục lần và không nhận được tiếng trả lời nào!” Nói rồi cô nắm áo Kudou kéo đi.

“Tớ chỉ vừa mới thức dậy, nhưng tớ cá là cậu đang lo lắng!” Một nụ cười đắc ý hiện rõ trên mặt Shinichi. Cậu mặc quần jean tối màu và áo phông xanh nhạt, với một chiếc ba lô sau lưng.

Nghe vậy, Ran lè lưỡi trả lời. “Phải rồi, ít ra thì tớ không biến mất nhiều tháng rồi đột ngột trở về với hàng tá vết thương trên người!” Ran nói cáu gắt. Cô cũng mặc áo xanh nhạt và một chiếc váy trắng mà kiểu gì mẹ cô cũng sẽ chê nó quá ngắn. Trên lưng cô là chiếc ba lô màu trắng.

“Ừm… cậu biết mà… tớ vướng vào một vụ rất nghiêm trọng…”

Ran nhìn đi chỗ khác thở dài. “Nhưng cậu chưa bao giờ nói cho tớ biết sự thật.”
Cô hạ giọng, nhìn Shinichi bằng ánh mắt ấm áp. “Nhưng thôi, dù sao giờ đây cậu cũng đã trở về an toàn.”
Shinichi chợt đỏ mặt mà không hiểu tại sao.

*************************

Cả hai đi đến trạm tàu điện để mua vé và lên tàu. Thời tiết hôm nay rất đẹp, mặt trời toả những tia nắng ấm áp, nó càng làm cho kỳ nghỉ hè của họ thêm phần hào hứng.

Ngồi trên tàu, suy tư một lúc Ran quay người hỏi Shinichi. “Đã bao nhiêu lần cậu gặp Heiji?”

Shinichi ngẩng mặt nhìn cô, trả lời với họng đầy thức ăn “À, tớ từng gặp cậu ấy hai lần, một là ở vở kịch của lễ hội trường và hai là… ờ…”

Ran mỉm cười. “Tớ nghĩ rằng cậu sẽ thích Heiji. Cậu ấy rất tốt. À, còn bạn gái tên Kazuha của Heiji nữa. Cô ấy rất dễ mến!”

Shinichi cười gượng, nghĩ thầm. “Tớ biết họ quá rõ ấy chứ, cậu không cần kể cho tớ biết Kazuha là vợ tương lai của Hattori đâu.”

Cuối cùng, tàu điện cũng đến nơi. Và không khó để tìm thấy Heiji và Kazuha. Ngay khi Ran và Shinichi xuống tàu, bất chợt họ nghe thấy…

“Cậu dặn hai người đó đến mấy giờ hả!?”
“Tớ đã nói chúng ta sẽ đến đón họ lúc 11h30! Đừng có hét vào lỗ tai tớ như thế!”
“Được lắm, bây giờ là 12h30. Cậu thật là …”

“Ê…!! Kudou! Ở đằng này!” Heiji gào lên sung sướng khi thấy thấp thoáng Ran và Shinichi đang đi về phía mình, đồng thời để chấm dứt màn tra tấn của Kazuha.
Kazuha quay lại và nhìn thấy Shinichi. Cô lập tức kéo Ran về phía mình, mỉm cười rạng rỡ. “Chà! Chồng cậu đẹp trai thật đấy! Chừng nào kết hôn nhớ mời tớ nhé!”

Ran đỏ mặt. “Phải rồi, lúc đó cậu và Heiji sẽ phụ dâu phụ rể cho bọn tớ!”

Lần này đến lượt Kazuha đỏ mặt, nhanh chóng đổi chủ đề. “Nhóc Conan đâu? Nó luôn đi với cậu mà?”

“Tớ không biết. Chắc thằng bé trở về với gia đình ở Mĩ. Conan vừa đi tuần trước thì 2 ngày sau Shinichi trở về.” Ran nói, nhìn Kudou ngẫm nghĩ.

Trong khi đó, Heiji khoái chí, cười toe toét với Shinichi. “Thật tuyệt! Từ nay tớ khỏi cúi thấp đầu mỗi khi nói chuyện với cậu và có thể gọi thẳng tên thật!”
Shinichi lườm cậu bạn. “Ờ, miễn cậu nhớ đừng gọi tớ là Conan là được!”
“Cái đó thì hơi khó… vì tớ đã quen gọi Conan rồi!” Heiji cười toét.
“Hattori, QUÊN CÁI TÊN CONAN ẤY ĐI!!!!!”

“Conan làm sao?” Ran hỏi, bước đến chỗ họ.
“Ờ… không có gì… Ý tớ là… Tớ đang kể cho Heiji là… Conan sẽ không đi với chúng ta trong đợt này.” Shinichi giải thích sợ hãi.
“Này, cậu bị chứng nói lắp từ khi nào vậy?” Heiji cười ranh mãnh.
Shinichi cố kiềm chế không lao tới bóp cổ Heiji.

Kazuha quay sang Heiji nói. “Tiếc thật, Conan không đi được với bọn mình. Cậu rất thân với thằng bé mà phải không?”
Heiji nhìn Shinichi khó hiểu. “Cậu vẫn chưa kể cho cô ấy nghe sao?”
Cậu đáp. “Phải, đúng là tớ cũng có nhớ cái thằng nhóc phiền phức, tọc mạch, nhiều chuyện đó. Nhưng cũng chẳng sao, giờ mình có Kudou rồi và cậu ấy…”

“Đã đến lúc cậu nên ngậm miệng lại và lên tàu rồi đấy!” Shinichi cắt lời, đẩy Heiji đi để chắc rằng cậu ta sẽ không còn LẮM MỒM.
Kazuha than phiền với Ran. “Heiji thân thiết với tất cả mọi người trừ tớ!”
“Không phải vậy đâu!” Ran cười.

Bốn người họ tiếp tục đi đến trại hè. Điều họ không ngờ là có hai người mặc áo đen đang quan sát tất cả, với khẩu súng nằm sâu trong áo choàng. Và mục tiêu của chúng chính là 2 chàng thám tử tài giỏi hào hoa đang thưởng thức kỳ nghỉ với “bạn gái” mình.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)