[30 Friends] #24: Lạnh


#24: Lạnh
Qua những sườn núi tuyết, họ bắt gặp ánh mắt của nhau.

Tuyết rơi dữ dội. Và qua những sườn núi phủ đầy tuyết, hai chàng thiếu niên nhìn nhau chằm chằm.

Họ bắt gặp ánh mắt của nhau, và mỗi người ngay lập tức nhận ra người kia là ai. Xét cho cùng, với cái thời tiết tệ hại thế này thì cũng không thể trượt tuyết được, vậy thì còn ai đứng trên cái triền núi vào giờ này nữa? Cả hai đều có hai cô gái đứng cạnh, có vẻ bằng tuổi họ.

Trong một lúc, cái nhìn giữa hai người đầy suy xét và nghi ngờ. Họ đánh giá lẫn nhau, ước đoán khả năng của nhau chỉ qua ánh mắt. Nếu như những sự việc họ đã kể trong nhà nghỉ và qua điện thoại được công nhận... cả hai chàng trai đều khao khát trở thành thám tử, và tài suy luận của họ ngang nhau. Chỉ cần nói rằng, chưa ai trong hai người gặp một người khác bằng tuổi mình khiến cho họ phải gọi như vậy. Mà bây giờ chính cái tên đó lại gần thế này.

Và dần dần, cái nhìn của họ chuyển từ dò xét sang nụ cười nửa miệng đầy tự tin chứng minh khả năng của mình. Đó là sự thừa nhận, như thể nói rằng, "Cậu ngang bằng tôi" mà không cần mở miệng. Thực sự, họ chưa từng gặp nhau, nhưng cả hai đều biết rằng họ có điểm tương đồng.

Khoảnh khắc đó qua đi, và chàng thiếu niên da đen tiếp tục đi xuống dưới ngọn đồi. Cậu đang cõng cô gái đồng hành trên lưng, chân cô chỉ mang một chiếc giày, chứng tỏ cô vừa bị thương ở chân và không thể đi được.

Chàng thám tử kia đứng lại, bên cạnh là cô bạn gái của mình. Khi hai người đó đã khuất vào trong màn mưa tuyết dày đặc, cô gái quay sang. "Shinichi? Ai thế?"

Shinichi mỉm cười và quay lưng lại. "Tớ nghĩ mình vừa làm quen được một người bạn." Cậu không biết tên anh chàng đó, nhưng có thứ gì đó mách bảo cậu rằng hai người nhất định sẽ gặp lại nhau, lần nữa.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)