[30 Friends] #28: Quá trễ

#28: Quá trễ
Chẳng lẽ đâm sau lưng lại tốt hơn đâm trước mặt sao?


"Kudo, tớ..."
Đó là những gì Heiji có thể nói trước khi Shinichi quay sang lườm cậu. Làm đóng băng Heiji chỉ bằng một cái nhìn, cậu quay lưng và bước đi, hầm hầm lao qua cánh cửa gần đó và ra một hành lang vắng. Họ đang ở cơ quan chính của Sở Cảnh sát Tokyo để tường thuật về chuyện vừa xảy ra.

Nhưng hơn thế nữa, Heiji đang gặp rắc rối cực kì lớn khi thậm chí không thể bắt chuyện được với Kudo.

Không giống những lần trước, khi một người bực mình với người kia vì chuyện nhỏ nhặt nào đó, họ cãi nhau một lát và rồi đâu lại hoàn đấy. Nhưng lần này hắn giận khủng khiếp. Và không hiểu sao, cậu nghĩ rằng mọi chuyện sẽ chẳng thể trở lại bình thường vào ngày mai. Vì ngay lúc này đây, Kudo thậm chí còn không thèm nhìn mặt cậu, nói gì đến chuyện trò.
Heiji đi theo hắn. "Chết tiệt, Kudo, cậu có đứng lại không?"

Và ngạc nhiên thay, Shinichi dừng lại thật. "Cậu muốn gì đây? Như vậy vẫn còn chưa đủ sao?"

"Kudo, tớ xin..."

"Cậu xin lỗi. Được lắm. Như vậy là không sao nữa, đúng chứ?" Shinichi nói chua chát, rồi quay đi. Đôi mắt xanh của cậu bùng lên ngọn lửa giận dữ. "Còn gì nữa không?"

"Tớ chỉ nghĩ sẽ giúp được thôi," Heiji nói.

"Dù sao điều đó cũng không thay đổi được sự thật. Cậu đã nói rồi," Kudo buộc tội, nghe như một đứa trẻ đang hờn dỗi.

"Ít ra thì tớ cũng thành thật với cậu về việc mình làm và lí do tại sao," Heiji đáp, cảm thấy ghét bản thân mình vì những từ sắp phát ra khỏi miệng, "không giống một số người ở đây. Không phải đâm trước mặt còn tốt hơn sau lưng sao?"

Câu nói ấy quả thực có tác động rõ rệt – Kudo chợt khựng lại. Nếu như có điều gì đó khiến Kudo cảm thấy áy náy về tình trạng này, thì đó là thực tế rằng cậu đã phải nói dối với những người quan trọng nhất của mình. Cậu đã hết sức tin tưởng vào công lí và lẽ phải, nhưng rồi chỉ để thấy rằng mình là một kẻ giả nhân giả nghĩa. "Tớ đã tin cậu. Tớ biết đó là một sai lầm, đồ..."

"Thôi đi, đừng có giở cái giọng đó ra!" Heiji nói. "Cậu nghĩ họ sẽ không bao giờ phát hiện ra sao? Không bao giờ sao? Cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra – tất cả các bí mật đều sẽ lộ ra dù sớm hay muộn. Tớ im lặng suốt thời gian rồi là vì cậu muốn như vậy, không phải vì tớ nghĩ điều đó là đúng "

"Đấy không phải bí mật của cậu, và cậu biết điều đó mà."

"Tớ chỉ..." Vai của Heiji sụp xuống. "...Tớ chỉ muốn giúp thôi."

"Vậy sao, cậu có làm được gì đâu," Shinichi gắt. Với cái liếc giận dữ cuối cùng, cậu bước đi.

Heiji đứng ở giữa hành lang, nhìn theo bóng dáng cậu bạn thân khuất dần. "...Tớ xin lỗi."

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)