[N - Name] Đặt Tên

Fandom: Detective Conan/Magic Kaito
Title: Tên
Author: Anfu
Rate: K+
Genre: Romance/Humour
Pairing: Hakuba Saguru & Miyano Shiho
Disclaimer: Bản quyền nhân vật thuộc về Gosho Aoyama. Fanfic thuộc về tác giả.
Summary: Đặt tên là một môn khoa học. Người đặt tên... tất nhiên là bố và mẹ.
Note: Câu chuyện khá đơn giản, xoay quanh việc đặt tên cho con - vấn đề khá phổ biến của các cặp vợ chồng sắp đón em bé. Vừa có không khí romance của hai người, vừa humour nhẹ nhàng ẩn trong cách nói chuyện. Mình khá thích nghĩ đến cảnh Shiho làm một người mẹ. Hoặc là hình ảnh Shiho mang bầu, để tóc dài và đọc sách. Chắc là dễ thương chết người luôn :">

“Chihiro thì sao?”

Saguru quay lại. Anh đang ngồi ở bàn làm việc, cùng với bản báo cáo viết dở dang. Anh nhíu mày nhìn vợ.

“Chihiro gì cơ?”

“Tên cho con bé ấy. Chihiro. Anh thấy sao?” Shiho đáp bình thản, mắt không rời cuốn sách nghiên cứu cách đặt tên vừa mua hồi chiều ở siêu thị. Một tấm chăn mỏng phủ lên chiếc bụng đã khá lớn của cô.

 “Em mà cũng nghiên cứu mấy cuốn sách về nghệ thuật đặt tên cho con à, nữ bác sĩ?” Saguru mỉm cười, giọng pha chút châm biếm. Anh thừa biết vợ mình vốn không hứng thú gì với mấy thứ thuộc về tâm linh, như là coi tướng hay xem bói hay đoán vận mệnh gì gì đó. Với cô, khoa học là thế giới.

Shiho nhún vai. “Đặt tên cũng có cơ sở khoa học đấy. Trong cuốn sách có đề cập đến kết quả khảo sát của rất nhiều người về vấn đề tên họ và cuộc sống của những người đó, tương ứng với cái tên họ được đặt cho. Anh đừng nói với em là khảo sát không phải khoa học đấy nhé?”

“Được rồi, được rồi, anh chịu thua.” Saguru bật cười, xoay hẳn chiếc ghế về phía Shiho. “Thế tại sao lại là Chihiro nào?”

“Chihiro có nghĩa là một ngàn câu hỏi. Giống anh quá còn gì, đồ nghiện trinh thám. Lúc nào cũng hỏi nhiều đến phát bực.”

“Nè, nè.” Saguru đáp trả, “Anh hỏi nhiều là vì lí do công việc đấy chứ. Có thám tử nào phá được án mà không cần hỏi câu nào không? Mà em biết dùng từ ‘nghiện trinh thám’ từ bao giờ thế? Là hội chằn tinh... à quên, bà xã nhà Kudou với Hattori dạy cho phải không?”

Shiho lườm chồng. “Anh có giỏi nhắc lại cái từ lúc nãy xem? Có tin em cho một liều an thần ngủ luôn đến tuần sau không?”

“Anh lỡ miệng thôi, không cần phải thế chứ?” Saguru cười “nhăn nhó”, trong bụng nghĩ thầm Shiho mà cứ đi với mấy cô nàng kia nhiều quá có ngày anh cũng phải trữ sẵn thuốc trợ tim như mấy ông bạn cũng nên.

Shiho khẽ lật một trang sách. “Mà anh không thích thì thôi. Còn nhiều tên để chọn mà, không cần phải vội. Machiko thì sao? Đứa trẻ may mắn?”

Saguru nhíu mày, đặt tay lên cằm suy nghĩ. “May mắn... Anh muốn nó dựa vào thực lực nhiều hơn, chứ không chỉ là may mắn. Có hoạ chăng nó may mắn vì được sinh ra là con của em đấy.”

“Thế nó không phải con anh chắc?” Shiho mỉm cười nhìn chồng. Anh luôn biết cách khiến cô nở nụ cười, dù chỉ qua những điều bình dị nhất. Từ trước đến giờ vẫn vậy.

“Này, Naoko thì sao? Đứa trẻ ngoan ngoãn?” Chàng thám tử gợi ý.

Shiho lắc đầu. “Con của em tất nhiên sẽ là một đứa trẻ ngoan ngoãn và xuất chúng rồi. Không cần phải đặt cái tên như vậy đâu.”

“Haha, nó mà dám KHÔNG ngoan ngoãn sao? Đến anh còn phải nghe lời em, nói gì con.” Saguru nghĩ thầm vậy, nhưng tất nhiên anh không nói ra.

“Tên gì đây nhỉ? Mieko? Kaori?...” Shiho đặt một tay lên bụng xoa nhè nhẹ, trong khi mắt vẫn tập trung vào cuốn sách.

“Này.”

Cô ngẩng lên, nhận thấy nụ cười đầy ẩn ý của chồng. “Có chuyện gì sao?”

“Càng ngày em càng giống một bà nội trợ đấy. Nghiên cứu cả cách đặt tên cho con, lại còn kỹ tính gấp mấy lần một bà nội trợ thông thường nữa.” Anh cười, đứng dậy bước về phía ghế sofa nơi Shiho đang ngồi.

Cô nhoẻn cười nhìn anh. “Anh biết điều gì đã thay đổi em mà. Kể từ khi bố mẹ qua đời, rồi cả chị Akemi... Em chưa từng có một gia đình. Cho đến khi em gặp anh. Anh là người đã thay đổi thế giới của em. Giờ em vừa có anh, lại sắp có một cô bé nhỏ xíu gọi mình là ‘mẹ’. Em đã thấy mình rất may mắn rồi.”

Saguru ngồi xuống sofa bên cạnh vợ, nhẹ nhàng quàng tay qua vai và hôn lên trán Shiho. “Không, người may mắn là anh mới đúng. Tất cả những gì anh đưa cho em chỉ là tình yêu, còn em đã trả lại cho anh một mái nhà, một người vợ, và sắp tới, là một đứa trẻ. Không phải anh quá lời rồi sao?”

Shiho bật cười. Anh vẫn luôn như thế. Vẫn luôn biết cách khiến cho trái tim cô đong đầy niềm hạnh phúc giản đơn mà tưởng chừng như vô tận. Cô khẽ ngả đầu lên bờ vai anh và nói. “Chà, nếu vậy có phải em nên cắt bớt giờ đi nhậu của anh coi như là hoà vốn không?”

“Ế ế, cái đó không tính nha!” Saguru gần như giãy nảy. “Anh mà vắng mặt là ba lão kia tẩy chay liền đó!”

“Khỏi lo đi, em có cách trị mà, miễn là Ran, Kazuha với Aoko làm theo kế hoạch của em.” Shiho đáp lời, vẫn với giọng nói ngọt ngào đến chết người đó.

“Ha ha...” Saguru cười gượng, anh biết phải đổi chủ đề ngay lập tức. “À mà em đã chọn được tên nào ưng ý chưa?”

“Vẫn chưa...” Shiho thở hắt ra. “Anh có nghĩ được gì không?”

“Anh muốn con gái của chúng ta sẽ giống em. Vậy nên... Mio được chứ?”

“Mio?” Lần này đến lượt Shiho nhíu mày. “Nghĩa là gì?”

“Nghĩa là đẹp, giống như em.” Anh vuốt nhẹ tóc cô, mỉm cười. “Và nghĩa là cherry.”

Nhận xét

  1. Ứ hự ;___; mình cũng rất thích tưởng tượng ra hình ảnh Shiho lúc đang làm mẹ ;_; cô gái dịu dàng ngồi đọc sách trên sofa trong ánh tà dương ;_; gần đó là bàn làm việc của chồng ;_;

    Trả lờiXóa
  2. Beautiful Hakuba x Shiho story. I love it~! ^^

    Trả lờiXóa
  3. "Hội chằn tinh" LOL người đờn ông can đảm cuối cùng của thế kỉ vinh cmn danh anh roài Sa ngu ngu ơi :v

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[30 Friends] #27: Ngoại tình

[Series] Thời Gian Để Yêu

Moonlight Hotel (Khách Sạn Ánh Trăng)