[Hoàng Hôn Rơi Xuống] Chương 7

Chương 7 Tôi đi cạnh Shinichi trên con đường dẫn về khu căn hộ. Những tiếng bước chân quyện vào nhau tạo thành một tiếng động ồn ã, xen lẫn tiếng gió thổi từng vạt lá rụng trên mặt đường. Thi thoảng, tôi khẽ liếc mắt về phía anh, nhưng không thấy biểu cảm khác lạ nào trên gương mặt đã rất quen thuộc ấy. Chúng tôi không nói gì, chỉ im lặng bước đi. Đã quen biết nhau đủ lâu nên cho dù là ở cạnh nhau và im lặng, tôi cũng chưa bao giờ cảm thấy không thoải mái. Nhưng đây là lần đầu tiên, chúng tôi cùng im lặng khi nghĩ về một người khác. Lúc tôi nói với Shinichi về Shiho ở quán, anh không ngạc nhiên nhiều như tôi đã tưởng tượng. Thảng hoặc, anh cũng đã quen với cách hành xử kỳ lạ của Shiho, và việc cô ấy đột ngột đến ở nhà tôi cũng giống như việc cô ấy đến ở nhà bất kỳ người lạ nào khác. Chẳng qua người ấy trùng hợp lại là tôi. Vẻ ngạc nhiên của anh xen lẫn suy tư, và anh hỏi tôi cô ấy có nói lý do tại sao không. Tôi lặp lại lời của Shiho vào buổi tối tháng Sáu ấy. “Anh định hỏi vậy t...