Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2011

[Kì Trại Hè] Chương 24 – Một cuộc phiêu lưu mới

Chương 24: Một cuộc phiêu lưu mới 8 giờ tối, tầng thượng toà nhà thương mại Beika. "Đồ ăn ở đây tuyệt thật, Shinichi!" Ran mỉm cười, nhìn cậu bạn trai ngồi đối diện. "Ừ, đúng vậy..." Shinichi đáp lại với một nụ cười, nhưng dường như tâm trí cậu đang trôi dạt ở một nơi nào khác. "Thế... chuyện cậu muốn nói với tó là gì vậy?" Ran hỏi, mặt Shinichi chợt ửng đỏ, cô bỗng có một cảm giác rất lạ. Hay rõ hơn là cô hơi bực bội. "Nào, cậu nói đi!" Ran sốt ruột. "Đây là nơi lần trước cậu đưa tớ đến... chúng ta cũng ngồi ở cái bàn này..." Giọng Ran trầm xuống. “Rồi cậu lại bỏ đi, biến thành Conan..."

[Kì Trại Hè] Chương 23 – "Đám cưới nào?"

Chương 23: "Đám cưới nào?" Trực thăng đưa mọi người trở lại khu cắm trại. Ngay khi các chàng trai cô gái của chúng ta rời chân khỏi trực thăng, các bậc phụ huynh liền chạy đến. Eri Kisaki ôm chặt Ran vào lòng. "Ran! Lạy Chúa con vẫn bình an!" Bà nói, yên lòng và mừng rỡ. Nhưng khi nhìn xung quanh, Eri nhận thấy một khung cảnh cực kì khôi hài và kì lạ. Shinichi bước ra, mình mẩy đầy thương tích, những vết bầm tím còn rướm máu và thậm chí không thể tự đi được. Sato và Takagi đang dìu cậu đi thật cẩn thận. Một cậu bé nhỏ trông giống Heiji Hattori cố sức trấn an người mẹ đang choáng váng và bên cạnh đó, ông bố nhìn cậu với vẻ kinh ngạc và khó hiểu.

[Kì Trại Hè] Chương 22 – "Đám cưới khi nào thế?"

Chương 22: "Đám cưới khi nào thế?" "KHÔÔÔÔÔÔÔNG!!!!!!" Ran kêu thét, khi thấy thân hình của Shinichi cứ rơi xuống... xa dần... xa dần... Nước mắt chảy dài trên gương mặt, cô vươn người tới chỗ Shinichi. Heiji đang cố giữ cô xa khỏi mép vực, đầu cậu trống rỗng. Người bạn thân nhất của cậu sẽ chết chỉ trong vài giây nữa, và cậu không thể làm gì để giúp cậu ấy. "Chúa ơi... cậu ấy sắp chết ngay trước mắt mình!" Heiji nghĩ thầm, nhìn xuống vực. Sợ hãi. Bất lực. Bất thình lình, một cái bóng áo trắng mờ lao vút qua Ran và Heiji, nhảy xuống dưới, ngay sau Shinichi. Việc xảy ra quá nhanh, Heiji chỉ nghe thấy tiếng hét của Aoko khi cái bóng đó nhảy xuống vực. Đã có quá nhiều tiếng hét như vậy. Shinichi cảm thấy như trọng lực đang hút mình xuống... xa dần... xa dần... Cậu không thể nhắm mắt được, cậu muốn Ran sẽ là người cuối cùng mình nhìn thấy trước khi chết. Từng luồng gió mạnh thốc qua người Shinichi, càng đẩy cậu xuống nhanh hơn...  Shinichi n

[Kì Trại Hè] Chương 21 – "Tạm biệt"

Chương 21: "Tạm biệt" Tất cả mọi người chạy đến bên bờ vực và nhìn xuống, sợ rằng sẽ không bao giờ nhìn thấy Shinichi lần nữa. Ran đã muốn nhảy xuống vực theo Shinichi, nhưng Aoko đã nắm lấy tay cô và chầm chậm lắc đầu với Ran. Ran bật khóc. "Shinichi! Đồ ngốc! Ngốc!" Ran gào lên, nước mắt ròng ròng, trái tim như vỡ tung. Nhưng rồi cô nhìn thấy cậu ấy. Tại đó, treo lơ lửng trên vách núi, ngay phía dưới, là Shinichi và Gin. Tay phải của Shinichi đang bám lấy tảng đá nhô ra, và tay trái đang nắm chặt tay Gin. Hai người họ đung đưa trong không trung. Heiji nhìn thấy rõ máu từ từ nhỏ ra trên cánh tay phải bị thương nặng của Shinichi, khi cậu đang cố hết sức níu lấy tảng đá và không buông. Có vẻ rất đau đớn, và đúng là như vậy.

[Kì Trại Hè] Chương 20 – "Bạn bè tôi luôn ở bên cạnh"

Chương 20: "Bạn bè tôi luôn ở bên cạnh" Gin đấm mạnh vào mặt Shinichi. Máu chảy xuống từ khoé miệng cậu, nhưng Shinichi không kêu tiếng nào, cậu đáp trả lại bằng một cú đá vào cánh tay Gin khi thấy hắn chuẩn bị rút súng ra. Càng lúc họ càng tiến gần ra mép vực, nhưng dường như không có ai để ý. Khẩu súng rơi xuống đất cùng với một chiếc lọ trắng nhỏ rớt ra từ túi áo khoác dài của Gin. Nó lăn ra phía mép vách đá và sắp sửa rơi xuống vực... Đúng lúc đó, một bàn tay đeo găng trắng nhanh như chớp chộp lấy cái lọ, mà bên trong là liều thuốc cuối cùng. Mọi việc diễn ra quá chóng vánh, không một ai hay biết.

[Kì Trại Hè] Chương 19 – "Tôi đã chết đâu!"

Chương 19: "Tôi đã chết đâu!" Kaitou Kuroba, và cũng chính là siêu đạo chích KID, yên lặng lắng nghe Gin và Ai kể về tổ chức Áo đen. Cậu đang chờ thời cơ để xông ra giải cứu mọi người, nhưng đến khi nghe Gin nói đến kim cương Pandora, cơn thịnh nộ và sự căm thù trong lòng cậu đã lên đến đỉnh điểm. "CHÚNG là những kẻ đã sát hại cha mình!" KID nghĩ. Cha cậu cũng TỪNG là siêu đạo chích KID. Và lí do? Là bởi cái viên kim cương chết tiệt được cho rằng có thể khiến con người trở nên bất tử? Cha cậu đã lấy cắp Pandora và tổ chức đã giết ông như một vật cản đường trong cuộc tìm kiếm viên kim cương. KID không thể chịu đựng được nữa, cậu nhất định sẽ bắt tổ chức phải trả giá. Từ khi cha biến mất, Kaito đã thay ông tiếp tục làm KID để tìm ra chân tướng kẻ đã sát hại cha, nhưng cậu không bao giờ nghĩ ngày đó lại là hôm nay. Chúng sẽ phải trả giá. KID nghĩ. Cha cậu là ảo thuật gia vĩ đại nhất, là người duy nhất cậu không thể đánh bại với những trò ảo thuật tài ba, và là người

[Kì Trại Hè] Chương 18 – "Cuối cùng cũng gặp được ngươi."

Chương 18: "Cuối cùng cũng gặp được ngươi." Sau khi chắc chắn tất cả mọi việc đều trong tầm kiểm soát, Gin bắt đầu giải thích "Chúng ta là một trong những tổ chức tội phạm lớn nhất thế giới, nhưng hoạt động bí mật và thậm chí không ai biết được rằng tổ chức có tồn tại." Tất cả mọi người chăm chú lắng nghe, kể cả Ai, mặc dù những điều này cô đều đã biết rất rõ. "Chúng ta có hàng nghìn người trên khắp thế giới, đều là thành viên giấu mặt của tổ chức. Có những người là diễn viên nổi tiếng...” Khi hắn nói đến đây, Shinichi và Heiji nhìn nhau "Chính là cô diễn viên người Mĩ đó..." "Họ cũng có thể là những chính khách nổi tiếng, bác sĩ, giáo sư, cảnh sát... tất cả đều hoạt động ngầm cho tổ chức, và đó có thể là những người bình thường các ngươi gặp hàng ngày mà không hề biết thân phận thật của họ." Gin có vẻ khá tự hào khi giới thiệu về ‘tiểu sử’ cái tổ chức ‘yêu quý’ của hắn, trong khi Ai chỉ nhìn hắn đầy căm thù và phẫn nộ. "Và nếu có kẻ n

[Kì Trại Hè] Chương 17 – "Ông là ai?"

Chương 17: "Ông là ai?" "Gin..." Ai nói khẽ, chầm chậm đút tay vào túi áo khoác đang chứa khẩu súng. "Đừng nghĩ đến chuyện đó, Sherry, nếu không, cô sẽ sẽ là người đầu tiên bỏ mạng đấy." Gin cảnh báo với nụ cười nhếch mép. Gin và Vodka chĩa súng về phía mọi người và sẵn sàng nổ súng nếu bất kì ai có hành động khác lạ. "Ông là ai?" Ran hỏi, cô nắm lấy cánh tay Shinichi. "Ông muốn gì ở chúng tôi?" "Cô không biết sao? Có vẻ như bạn trai cô vẫn chưa nói gì với cô nhỉ." Gin chuyển hướng súng sang Ran và nói "Cô, ra đây, nếu không muốn thấy bạn cô chết ngay trước mắt!"

[Kì Trại Hè] Chương 16 – "Ta không nghĩ vậy!"

Chương 16: "Ta không nghĩ vậy!" Ai ngước nhìn Shinichi, và một nụ cười buồn nở trên gương mặt cô. Cô chợt nhận ra rằng chuyện tình cảm giữa Shinichi và Ran không bao giờ có chỗ cho người thứ ba. Không một ai có thể chen vào, kể cả cô. Gần như cùng lúc đó, Ai cảm thấy lòng mình bình yên lạ thường. Việc biết rằng cô không có cơ hội nào để giành được Shinichi cũng không đau đớn như cô từng nghĩ. Ran đưa tay lên lau nước mắt, cô nhìn Ai đầy nghi hoặc. "Nhưng... cô gái này giống hệt cô bé đó... thực sự thì cô ấy là ai?" Khi nhìn Ai, cô cảm nhận được Ai cũng dành tình cảm cho Shinichi. Shinichi vừa định giải thích rằng Ai là người chế ra loại thuốc đã biến cậu thành Conan, nhưng cậu đành từ bỏ ý nghĩ đó vì không muốn nhìn Ran lại nổ tung vì tức giận. Cậu nhìn Ai lo lắng và không thể đoán được cô đang nghĩ gì trong đầu. Shinichi nín thở khi môi Ai bắt đầu chuyển động.

[Kì Trại Hè] Chương 15 – "Tiêu tùng...!"

Chương 15: "Tiêu tùng...!" Tiếng động của thác nước thật khiến cho người ta cảm thấy sảng khoái và tĩnh tâm. Shinichi và Heiji đã đặt chân lên đỉnh thác nước. Ngay lập tức, họ chạy vội đến dòng sông đổ xuống vách núi tạo nên dòng thác để dẹp yên cái bụng đang réo ầm ĩ của mình. "Đã quá!" Heiji cuối cùng cũng dừng lại và vỗ vỗ cái bụng đầy căng nước. "Chỉ vì chúng ta đang cực kì đói thôi." Shinichi cười buồn. "Xét về mặt tích cực, giờ chúng ta đã biết được ta đang ở đâu và sẽ đi về đâu, tớ chắc chắn rằng chúng ta sắp thoát ra nhanh thôi, hơn nữa cảnh sát cũng đang tìm kiếm trong rừng mà!" Heiji phấn khởi nói. "Tớ chắc rằng bố tớ sẽ cử rất nhiều cảnh sát đến nếu biết tớ gặp rắc rối."

[Summer Camp] Chapter 14

Chương 14: Có ai giúp tôi không nhỉ? "Cậu có BIẾT chúng ta đang đi đâu không?" "Tất nhiên là có! Tớ..." "Cậu không biết, đúng không?" Heiji thở dài lần nữa, nhìn cậu bạn thân đang vô cùng lúng túng không biết họ đang đi đâu. Hai anh chàng của chúng ta vừa trải qua một đêm khá là tồi tệ khi lưng họ đau ê ẩm vì ngủ trên lá khô và những viên sỏi nhỏ liên tục đâm vào lưng. Tuy nhiên, họ vẫn phải cố ngủ một lúc để có thêm năng lượng đi tiếp.

[Kì Trại Hè] Chương 13 – "Tôi đang chơi trốn tìm!"

Chương 13: "Tôi đang chơi trốn tìm!" "Hakuba! Dậy đi! Hakuba!" Ánh sáng mặt trời rọi xuống cái hang tối tăm và soi sáng những tảng đá cùng hai người đang mắc kẹt trong đó. Trời đã sáng, Ai vừa thức dậy và cô không muốn phí phạm thêm thời gian để đánh thức Hakuba. Mặc dù điều đó cũng chẳng dễ dàng gì. "HAKUBA! DẬY MAU!" Ai mất hết kiên nhẫn, cô hét vào tai Hakuba. "Hả? Cái gì..." Hakuba cuối cùng cũng đáp lại, anh ngồi dậy và dụi mắt, cố lục lại trong đầu những gì đã xảy ra tối qua. Rồi anh nhớ ra. Đó là một đêm CỰC KÌ tồi tệ.

[Kì Trại Hè] Chương 12 – "Cậu thích cậu ấy đúng không?"

Chương 12: "Cậu thích cậu ấy đúng không?" "Cái... cái gì thế?" Ran hỏi, giọng run run. Một tay cô chỉ vào một vật có hình người, tay kia bấu chặt lấy Kazuha. Kazuha không cảm nhận được gì trên tay mình nữa. "Tối quá! Tớ không nhìn thấy...." Aoko đáp khẽ. Sau vài giây im lặng... CHÍTTTTTTTTTTT! Một cái mũi nhọn thò ra khỏi cái vật có hình người đó. "AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!" Ba cô gái hét toáng lên, họ đánh thức cả khu rừng dậy với những tiếng la hét có âm lượng kinh khủng. Và chuyện xảy ra tiếp theo là: Ran tung cú đá sấm sét vào cái vật đó khiến cho nó vỡ làm đôi, và có nhiều “thứ” khác bay ra từ đó. CHÍTTTTTTTTTTTTTTTTTT!!! "AAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!" ba cô gái đang “cố tình” lạc trong rừng càng hét to hơn cho đến khi Kazuha lấy đèn pin ra và soi vào cái vật đó, tay run run.

[Kì Trại Hè] Chương 11 – Chìa khoá dẫn đến cuộc sống vĩnh hằng

Chương 11: Chìa khoá dẫn đến cuộc sống vĩnh hằng "Chúng ta sẽ dừng lại ở đây." Gin nói. Hắn cẩn thận kéo tay áo lên để kiểm tra vết thương. Máu đã ngừng chảy từ lâu. "Đứa con gái đó... vẫn không đủ can đảm để giết ta.” Gin cười lạnh lùng. "Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây, đại ca?" Vodka hỏi. Hắn ta thực sự đang rất mệt mỏi. Kế hoạch ban đầu là đến chỗ này để giết tên thám tử phiền phức đó cùng lũ bạn của nó. Một cách nhanh chóng và dễ dàng, như cách chúng đã giết rất nhiều người trước đây. Nhưng tại sao lần này lại khó như vậy? Tất cả mọi thứ đều đúng như dự định cho đến khi Sherry xuất hiện và phá hỏng tất cả. Hắn nghĩ.

[Kì Trại Hè] Chương 10 – "Tôi thích Sherry hơn."

Chương 10: "Tôi thích Sherry hơn." "Thế... cô là ai?" Hakuba hỏi, cố tỏ ra mình không quan tâm xem Ai có trả lời hay không, vì anh đã hỏi câu này đến lần thứ 5. Họ vẫn đang tìm kiếm Shinichi và Heiji trong rừng, trước khi Gin và Vodka tìm được. Trời rất tối, nguồn sáng duy nhất lúc này là chiếc đèn pin của họ và ánh trăng yếu ớt. Bóng của những cái cây in xuống đất tạo ra những hình thù ghê rợn và đáng sợ, tiếng lá khô xào xạc theo mỗi bước chân trong đêm tối, dễ dàng gợi cho người ta nhớ đến một bộ phim kinh dị. Nhưng đó không phải điều Hakuba quan tâm lúc này. "Đây sẽ là lần cuối cùng tôi hỏi câu này... nếu cô trả lời tôi!” Hakuba gắt. "Tốt hơn là anh không nên biết." Ai trả lời, cô bước đi nhanh và không nhìn vào mặt Hakuba.

[Kì Trại Hè] Chương 9 – Cuộc giải cứu của các cô gái

Chương 9: Cuộc giải cứu của các cô gái "Kaito? Cậu đã dậy chưa? Có đói không? Tớ mang đồ ăn..." Aoko vừa hỏi vừa bước vào căn phòng Kaito đang nằm. "CÁI..." Aoko bất chợt khựng lại khi nhìn thấy chiếc giường trống trơn. Rồi, như mọi cô gái vẫn làm khi hoảng hốt, cô hét lên. “AAAAAAAAAAAA!!!!” "Chuyện gì vậy???" Ran và Kazuha chạy vào. Họ vừa trở về sau khi vào rừng và không hề nhận ra rằng Hakuba không đi cùng họ. Tất cả những gì Ran và Kazuha nghĩ đến lúc này là hai cậu bạn thân của mình. "Kai... Kaito đã biến mất!!! Cậu ta đã đánh lừa chúng ta bằng cái thứ máu giả chết tiệt này!" Aoko gầm lên khi cô nhìn thấy túi máu giả trên sàn nhà. Ran và Kazuha vẫn đứng đó, không biết phải nói gì.

[Kì Trại Hè] Chương 8 – Heiji thu nhỏ

Chương 8: Heiji thu nhỏ “Hattori? Hattori!” Heiji mở mắt, vẫn còn cảm thấy choáng váng và mơ màng, cậu nhìn lên. Cậu nhìn thấy một đôi mắt xanh, một cái mũi, một cái miệng, và… à… một khuôn mặt. Nhưng người này trông cực kì lo lắng. “Cậu thấy thế nào?” “Tớ vẫn còn sống sao?” Heiji đáp, cậu cảm thấy rất kì lạ. Shinichi mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm. “Ừ, không chắc lắm, nhưng tớ đoán vậy vì cậu vẫn đang nhìn và nói chuyện với tớ đấy thôi.” Cậu châm chọc, và cái nhìn lo lắng đã vơi đi một nửa trên khuôn mặt. Heiji nhìn xuống ngực mình. Máu, bùn đất,… và… có gì đó hơi khác. Chiếc áo phông quá rộng so với cậu.

[Kì Trại Hè] Chương 7 – “Tôi tin là vậy”

Chương 7: “Tôi tin là vậy” “Lisa! David! Giúp chúng tôi với!” Aoko hét to khi vừa về đến trại hè. Các cô gái dìu Kaito bước đi một cách khó khăn. Từ vết thương của Kaito máu chảy ra ướt đẫm áo. Một vài người từ chỗ cắm trại nhìn thấy họ liền chạy ra. Một trong số đó là Hakuba. “Chuyện gì vậy?” Hakuba ngỡ ngàng khi nhìn thấy gương mặt tái nhợt đi của Kaito. Anh quay lại và gọi những người khác đang cắm trại gần đó. “Gọi David với Lisa đi! Nhanh lên! Kaito đang bị thương!”

[Kì Trại Hè] Chương 6 – Sự sống và cái chết

Chương 6: Sự sống và cái chết Tiếng súng nổ. Ngay lập tức, Heiji ngã khuỵu xuống. “KHÔNG!” Shinichi hét lên khi thấy máu phụt ra từ ngực áo Heiji. “Đồ khốn! Ta sẽ giết ngươi!” Cậu quát lên trong bấn loạn với đôi mắt rực lửa căm thù. Shinichi bất lực nhìn máu của cậu bạn thân dần loang đỏ nền đất. Heiji thở nặng nề, không thể cử động nổi. Mọi việc đang hết sức rối loạn thì bất thình lình một tiếng súng khác nổ ra. Gin bật tiếng rên nhỏ, thả rơi khẩu súng xuống đất. Shinichi quay lại, ngỡ ngàng. “Sao...!?” Gin quay lại nhìn. Máu thấm đẫm cánh tay trái của tên sát nhân tổ chức áo đen, tay phải của hắn cũng đẫm máu do đưa lên giữ chặt vết thương. Từ phía sau bụi cây, một cô gái trẻ với mái tóc nâu đỏ đang giữ chắc khẩu súng lục trong tay. Gương mặt xinh đẹp nhưng đôi mắt thật lạnh lùng.

[Kì Trại Hè] Chương 5 – Trò chơi chết người

Chương 5: Trò chơi chết người Trời đã vào trưa. Sau khi ăn xong, cả nhóm vào rừng tìm nấm cho bữa tối. Các cô gái trò chuyện rôm rả trong khi các chàng trai hào hứng kể lại những vụ án mình đã giải quyết. “Kaito này, sao cậu không trình diễn vài màn ảo thuật cho tất cả xem?” Aoko phấn khởi đề nghị. “Ừm, được thôi. Nhìn kĩ nhé!” Kaito lấy ra một đồng xu, đặt nó vào lòng bàn tay trái. Sau đó, cậu dùng bàn tay phải xoa nhẹ lên đồng tiền. Trong vài giây, nó biến mất. Lòng bàn tay cậu hoàn toàn trống rỗng. “Oaaa!!” Kazuha và Ran há hốc miệng. “Đồng xu đâu rồi?” Cùng lúc đó, hai cô gái nhìn hai chàng thám tử chờ đợi lời giải thích. “Chỉ là mánh khoé thôi, chẳng phải ảo thuật gì hết!” Heiji nói. “Luyện tập một chút thì bất cứ ai cũng có thể làm được!” “Còn hơn là ảo thuật, đó là một nghệ thuật. Và thám tử mấy cậu lẽ ra phải biết là trình diễn điêu luyện một màn ảo thuật khó thế nào chứ!” Kaito mỉm cười. “Các cậu đã nghe đến KID chưa? Nếu tớ nhớ không nhầm thì hình như các c

[Kì Trại Hè] Chương 4 – Cơn ác mộng bắt đầu

Chương 4: Cơn ác mộng bắt đầu “Trông cậu buồn cười quá!” Kazuha cười ngặt nghẽo trước bộ mặt bám đầy bụi đen của Hattori. “Cậu có thôi đứng đó mà nhạo báng tớ đi không thì bảo!? Thay vì thế hãy giúp tớ nhóm lửa đi!” Heiji hét to bực dọc. Đã hơn hai mươi phút nhưng Heiji nhà ta vẫn không tài nào nhen được thậm chí là một tí lửa để nấu ăn trưa. Cả nhóm bốn người đang cắm trại trong rừng. Địa điểm là cạnh cái hồ lớn, phía xa xa chỉ toàn những dãy núi trùng trùng điệp điệp nối đuôi nhau. Mọi vật khiến cho khung cảnh thêm phần hùng vĩ và ngoạn mục. Đâu chỉ có mình Heiji nhà ta, cả Kaito lẫn Shinichi đều gặp khó khăn. Trong lúc Ran cùng Aoko chuẩn bị thức ăn thì nhiệm vụ của hai chàng là dựng lều. Nhưng sao cái lều nó lì lợm thế này để hai chàng trai trẻ chúng ta phải toát mồ hôi nãy giờ? Thật không khác gì chiến đấu với quái vật ngoài hành tinh.

[Kì Trại Hè] Chương 3 – Cuộc gặp mặt

Chương 3: Cuộc gặp mặt Cả nhóm cùng chung một bàn, vừa ăn vừa tán gẫu. “Vậy sao cậu ở đây?” Heiji hỏi Kaito. Cậu không thể ngừng nghĩ về chuyện Shinichi và Kaito giống nhau như hai giọt nước. “Cậu ấy có chỉ số IQ cao hơn người bình thường. Tớ đã bảo cậu ấy rất kỳ quặc mà!” Aoko trả lời trước khi Kaito kịp cất tiếng. Trong khi đó, Shinichi chỉ nhìn chằm chằm Kaito. “Lạ thật, mình cảm thấy hình như đã gặp anh chàng này ở đâu đó rồi thì phải?” Cùng lúc này, Kaito cũng đang nghĩ thầm. “Hầy, giờ thì có tận hai người mình phải cảnh giác. Nhưng Kudou trở về khi nào sao mình không biết nhỉ?” “Cậu cũng tham dự trại hè sao? Tớ tưởng nó chỉ dành cho những người thông minh nhất Nhật Bản thôi chứ?” Một giọng nói cất lên từ phía sau Kaito. Anh chàng chẳng muốn quay lại để gặp nụ cười rộng toác trên mặt Hakuba. “Oaa, lại thêm một anh chàng đẹp trai nữa...” Ran và Kazuha nghĩ. “Để xem ở đây có những ai nào? Chẳng phải là Kudou Shinichi và H

[Kì Trại Hè] Chương 2 – Sự trùng hợp

Chương 2: Sự trùng hợp Cuối cùng, tấm biển “trại hè” cũng lấp ló xuất hiện trước mặt bốn người. Đây không phải là kỳ trại hè bình thường. Nó dành cho tất cả những người ở độ tuổi thanh thiếu niên có đầu óc nhạy bén, sắc sảo, ước mơ trở thành FBI hay CIA trong tương lai. Shinichi và Heiji được mời tham gia trong hai tuần. Tất nhiên, Ran cùng Kazuha nào yên tâm để họ đi một mình! “Oa, chỗ này đẹp thật! Nhìn những cái giường này xem, chúng làm bằng gỗ đấy!” Kazuha phấn khích nói. Họ đang ở trong những căn nhà gỗ nhỏ với bốn chiếc giường và vài cái bàn. Căn phòng không lớn lắm nhưng lại rất ấm cúng và thoải mái. Sàn gỗ chắc chắn, có ghế và cửa sổ, với một phòng tắm. Mọi thứ đều rất tuyệt trừ... “Không có tivi?” Kazuha lẩm bẩm. “Chẳng vui gì cả!”

Summer Camp (Kì Trại Hè)

Hình ảnh
Fandom:  Detective Conan/Magic Kaito T ác ph ẩm g ốc : Summer Camp T ác gi ả : CocoCatz Rate: K+ Th ể lo ại : Action/Adventure/Humor Ngư ời d ịch : Chương 1-6: Nyu Hato - fixi.acc.vn Chương 7-24: Anfu - conan.forum-viet.net Disclaimer:  Bản quyền nhân vật thuộc về Gosho Aoyama. Ý tưởng và truyện thuộc về tác giả fic. Người dịch chỉ sở hữu bản dịch. T óm t ắt : Câu chuyện này bao gồm tất cả mọi người! Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Hakuba và Ai. Tất nhiên, Gin và Vodka cũng góp mặt. Nếu bạn thích những pha hành động, lãng mạn và hài hước, đừng bỏ qua fic này!